三字經拼音
大 小 戴 , 注 禮 記。
shù shèng yán lǐ yuè bèi
述 圣 言 , 禮 樂 備。
yuē guó fēng yuē yǎ sòng
曰 國 風 , 曰 雅 頌。
hào sì shī dāng fěng yǒng
號 四 詩 , 當 諷 詠。
shī jì wáng chūn qiū zuò
詩 既 亡 , 春 秋 作。
yù bāo biǎn bié shàn è
寓 褒 貶 , 別 善 惡。
sān zhuàn zhě yǒu gōng yáng
三 傳 者 , 有 公 羊。
yǒu zuǒ shì yǒu gǔ liáng
有 左 氏 , 有 谷 梁。
jīng jì míng fāng dú zǐ
經 既 明 , 方 讀 子。
cuō qí yào jì qí shì
撮 其 要 , 記 其 事。
wǔ zǐ zhě yǒu xún yáng
五 子 者 有 荀 揚。
wén zhōng zǐ jí lǎo zhuāng
文 中 子 , 及 老 莊。
jīng zǐ tōng dú zhū shǐ
經 子 通 , 讀 諸 史。
kǎo shì xì zhī zhōng shǐ
考 世 系 , 知 終 始。
zì xī nóng zhì huáng dì
自 羲 農 , 至 黃 帝。
hào sān huáng jū shàng shì
號 三 皇 , 居 上 世。
táng yǒu yú hào èr dì
唐 有 虞 , 號 二 帝。
xiāng yī xùn chēng shèng shì
相 揖 遜 , 稱 盛 世。
xià yǒu yǔ shāng yǒu tāng
夏 有 禹 , 商 有 湯。
zhōu wén wǔ chēng sān wáng
周 文 武 , 稱 三 王。