三字經拼音
yǔ wén zhōu yǔ gāo qí
宇 文 周 , 與 高 齊。
dài zhì suí yì tǔ yǔ
迨 至 隋 , 一 土 宇。
bú zài chuan shī tǒng xù
不 再 傳 , 失 統 緒。
táng gāo zǔ qǐ yì shī
唐 高 祖 , 起 義 師。
chú suí luàn chuàng guó jī
除 隋 亂 , 創 國 基。
èr shí chuán sān bǎi zǎi
二 十 傳 , 三 百 載。
liáng miè zhī guó nǎi gǎi
梁 滅 之 , 國 乃 改。
liáng táng jìn jí hàn zhōu
梁 唐 晉 , 及 漢 周。
chēng wǔ dài jiē yǒu yóu
稱 五 代 , 皆 有 由。
yán sòng xīng shòu zhōu shàn
炎 宋 興 , 受 周 禪。
shí bā chuán nán běi hùn
十 八 傳 , 南 北 混。
liáo yǔ jīn dì hào fēn
遼 與 金 , 帝 號 紛。
dài miè liáo sòng yóu cún
迨 滅 遼 , 宋 猶 存。
zhì yuán xīng jīn xù xiē
至 元 興 , 金 緒
zhì yuán xīng jīn xù xiē
至 元 興 , 金 緒 歇。
yǒu sòng shì yì tong miè
有 宋 世 , 一 同 滅。
bìng zhōng guó jiān róng dí
并 中 國 , 兼 戎 狄。
míng tài zǔ jiǔ qīn shī
明 太 祖 , 久 親 師。
chuán jiàn wén fāng sì sì
傳 建 文 , 方 四 祀。
qiān běi jīng yǒng lè sì
遷 北 京 , 永 樂 嗣。
dài chóng zhēn méi shān shì